Giấc mơ Nhật Bản…

Nếu nửa đêm bạn bị  thức giấc vì những ác mộng giữa bộn bề cuộc sống, giữa những áp lực của công việc hay giữa những lo toan về tiền bạc thì lúc ấy các bạn sẽ hiểu “giấc mơ Nhật bản” như thế nào!
Giấc mơ Nhật Bản…

Giấc mơ Nhật Bản của tôi… 

Lại một hôm làm việc vất vả, tăng ca đến 11h chúng tôi mới lết được về đến phòng, tranh thủ ăn tối, tắm giặt rồi phi như tên lửa lên giường dưỡng sức. Mai lại phải dạy sớm nữa rồi.

Mồ hôi toát ra như mưa, người ngợm dã dời, chân co cứng vì bị chuột rút, tôi kêu lên inh ỏi thế mà mọi người xung quanh vẫn ngủ say như chết, chả một ai biết cả. Bật dậy lấy lọ thuốc xoa bóp, mắt tôi nhòe đi, đột nhiên nhớ nhà quá…

Với lấy cái điện thoại, 3 cuộc gọi nhỡ và 7 tin nhắn của đứa em.

“Chị dạo này bận à? Sao chẳng gọi điện thoại về nhà? Bố mẹ lo đấy!

“Nhà mình hôm nay mới mua tủ lạnh mới, đẹp lắm mà rẻ nữa,..

Giấc mơ Nhật Bản…

Người ngợm lúc nào cũng mệt mỏi 

“Ừ, dạo này chị hay phải tăng ca, ở nhà cố gắng mà học hành đấy. Sao không bảo bố mẹ mua cái đắt lên tý cho tốt, rồi chị gửi thêm tiền về… Thôi c ngủ đây, mai còn phải dạy sớm đi làm. Cuối tuần chị gọi.”

Một năm trước, tôi sang Nhật vì muốn đỡ đần cho ba mẹ, muốn chăm lo cho các em. 21 tuổi, một thân một mình va chạm cuộc đời khiến tôi “khó thở”.

Tôi đi theo đơn hàng chế  biến thủy sản  tại Hokkaido. Đoàn tôi đi có 5 người, hầu như là các chị, các mẹ nên tôi cũng thấy tủi thân. Tôi không cao, không xinh xắn, vóc dáng nhỏ bé, chân tay mảnh khảnh, nhiều người nhìn thấy còn nghi ngờ không biết tôi sang đấy có làmđược không. Mỉm cười, nghĩ bụng ở nhà mình vác lúa suốt đấy.
Giấc mơ Nhật Bản…

Bạn có biết công việc chế biến  thủy sản vất vả thế nào?

Không biết một ngày làm việc của bạn như thế nào, còn công việc của tôi không thể một câu mà nói hết. Sáng sớm, chúng tôi phải thức dậy từ 5 giờ,ăn sáng, thay quần áo và có mặt tại phân xưởng trước 6 giờ.

Sáng ra, chúng tôi sẽ bắt đầu công đoạn chọn những con cá, lùa cá ra bể rửa sạch để chuẩn bị cho chế biến. Khó nhất là giai đoạn lọc thịt cá – những con cá to, khỏe giãy giụa, tự vệ bằng cách sổ hết những chiếc vây cứng nhọn, xuyên qua cả găng tay đâm vào da thịt.

Nếu là mùa hè còn đỡ chứ vào mùa đông thì cứ gọi là đau buốt thấu xương. Ngày đầu mới sang, do chưa quen với công việc nên tôi bị cá thách suốt. Hai bàn tay toàn vết xước, vết này chưa khô, vết kia đã chèn vào.

Giấc mơ Nhật Bản…

Từ hồi sang Nhật XKLĐ, chân tay chẳng khi nào lành lặn cả

Cuối ngày, chúng tôi sẽ phân loại ra, đóng hộp và làm đông lạnh. Kết thúc một ngày là bộ quần áo bốc lên mùi tanh của cá, máu cá bắn lên mọi chỗ từ mũ đến quần áo, không thiếu chỗ nào cả. Chân thì tê cứng vì đứng cả ngày, tay thì tê mỏi vì dùng sức. Đấy công việc của tôi là vậy đấy.
Không chỉ khó khăn về công việc mà bất đồng về ngôn ngữ và văn hóa cũng không  thể tránh khỏi nơi đây.

Mỗi ngày tôi đều phải bập bẹ vốn ngôn ngữ ít ỏi của mình để giao tiếp với ông chủ, phải nhìn sắc mặt chủ mà làm việc, nhiều khi mỏi chân không dám nghỉ, ngứa tay không dám gãi,…

Nhiều người hỏi tôi: “ Đi Nhật sướng không? Ở bên đấy kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ? Đi chỗ nào chỉ tao đi với!”. Vâng đi Nhật lắm tiền nếu bạn chấp nhận đánh đổi mồ hôi, nước mắt của mình, nếu bạn dám đánh đổi tuổi xuân tại nơi xa lạ, không người thân, bạn bè, … Đó là một cái giá đắt đối với tôi.

Giấc mơ Nhật Bản…

Đồng tiền đáng để đánh đổi mồ hôi, công sức 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mội công việc đều có cái khó của nó,dù đứng mỏi chân, cầm dao đến chai tay nhưng không phải đội nắng đội mưa ngoài trời vả lại mức lương khá hấp dẫn nữa. Trừ đi các khoản chi tiêu thì mỗi tháng tôi để ra được tầm 20-25 triệu mỗi tháng gửi về quê cho gia đình.

Cuộc sống thật sự khắc nghiệt nhưng đâu đó vẫn có những cơ hội cho chúng ta thử thách bản thân, cho chúng ta trải nghiệm. Thay vì chấp nhận những cơn ác mộng hãy học cách thích nghi để 3 năm tuổi trẻ là hành trang tiếp bước cho những chặng đường mới, để mỗi khi nhắc đến “giấc mơ Nhật Bản” sẽ là giấc mơ màu hồng cho tất cả chúng ta.

“Tâm sự của TTS Thúy Vân (22 tuổi) đi đơn hàng chế biến thủy sản.”

Trả lời

Tin Liên Quan